Đầu năm học thứ 2 (1966-1967), thầy Hồng Tuyến - cây solist của Đoàn văn công TCCT được điều về trường ta ở An Mỹ, Đại Từ. (Thế mới biết, các cụ rất quan tâm đến việc đào tạo toàn diện cho học sinh Trường Trỗi).
Thầy từng kể cho tôi: Lần đó, Chính ủy Bùi Khắc Quỳnh cho gọi thầy lên, giao nhiệm vụ: phải sáng tác 1 bài về nhà trường với nhịp điệu hành khúc nhưng thể hiện sự tươi trẻ cho lứa tuổi học sinh 14-15 khoác áo lính.
Về nhà, chỉ có mỗi cây đàn ghi-ta, thầy bập bùng thử từng nốt. Đêm muộn, các thầy khác đã tắt đèn đi ngủ, thầy vẫn không dừng được cảm xúc đang thăng hoa. Chỉ dám bấm nốt và gảy khe khẽ, hát thầm giai điệu của bài hát.
Sáng sau, khi đã hòm hòm, thầy mang bản thảo lên gặp Chính ủy và dùng đàn đệm, hát cho ông nghe.
"Sinh ra trong khói lửa, trường ta đã lớn lên, trường đẹp chói ngời tên Anh Nguyễn Văn Trỗi. Tim ta đang thắm đỏ máu Anh và đời Anh, chí sắt thép bừng lên trên bao tuổi xanh.