Thứ Ba, 28 tháng 2, 2012

ĐẺ KHÓ (Huỳnh Úc)


 
Khi thai kỳ đã quá 37 tuần được mấy ngày và dấu hiệu đầu tiên với cảm giác co thắt của những cơn đau ở phần bụng dưới và sau lưng ập đến thì chồng nàng gọi taxi đưa nàng đến Bệnh viện Phụ sản Hà Nội. Năm nay nàng hai mươi lăm tuổi, lấy chồng đã được một năm. Chồng làm ở một hãng thiết bị điện 100% vốn nước ngoài, nàng là nhân viên của một sứ quán, kinh tế gia đình hai bên bố mẹ vững vàng nên ngay từ lúc thai mới ba tháng gia đình đã tìm gặp hẳn bác sĩ Viện phó để nhờ bà đích thân đở đẻ khi nàng chuyển dạ. Vì vậy khi cánh cửa xe vừa mở ra, nàng được chồng dìu đi mấy bước thì đã thấy bà Viện phó và một y tá tươi cười đứng ở hành lang đón và đưa nàng vào phòng chờ sinh.

Khi cổ tử cung bắt đầu mở đến ba phân với những cơn co thắt dồn dập liên tiếp người ta chuyển nàng sang phòng sinh. Vì là sản phụ đặc biệt được đích thân Viện phó đở đẻ nên người ta chuyển nàng đến phòng sinh riêng chỉ có một bàn đẻ. Vừa được đặt lên bàn đẻ thì nước ối bắt đầu vỡ làm nàng tuy đang đau nhưng vẫn khấp khởi hy vọng ca sinh nở sẽ diễn ra nhanh chóng. Thời gian trôi đi chậm chạp, những cơn co thắt ngày càng mạnh hơn khiến nàng không cầm được mà kêu lên thảm thiết:
- Được bao nhiêu rồi chị ơi!
- Yên chí! Mới chỉ độ bốn phân thôi. Em cố lên.
- Hay là chị cho em đẻ mổ. Đau quá chị ơi!
- Bậy nào! Cố lên! Sắp được sáu phân rồi! Ai làm gì mà em nằm rúm ró thế? Nằm thẳng ra xem nào.
Rồi bác sĩ Viện phó chỉ thị cho cô y tá:
- Em cho cô ấy uống một liều misoprostol 20 microgam.
Cơn đau tạm thời dịu đi một ít. Sản phụ không kêu la vật vã nữa mà chỉ rên khe khẻ, ngực thở đều, mắt lim dim. Cứ như thế độ dăm bảy phút. Khi tiếng kêu rên của người chuyển dạ lắng xuống cũng là lúc câu chuyện giữa bác sĩ Viện phó và cô y tá nổi lên râm ran. Hình như họ nói tiếp với nhau một câu chuyện dở dang nào đó. Miệng nói, mắt vẫn chăm chú nhìn vào khoảng giữa đùi của sản phụ:
- Em bảo cái ông bí thư thành ủy Hải Phòng ấy nói gì?
- Ông ấy nói khó nghe lắm chị ơi! Chị bảo trước một cử tọa gồm các bậc nguyên lão gần năm trăm người mà ông ấy nói thế này nghe có lọt tai không: "Khi xảy ra sự việc một cái là ý kiến của các đồng chí như đồng chí Lê Đức Anh, đồng chí Đặng Hùng Võ và một số người lập tức hùa vào với thằng Vươn luôn ". Nói như thế có khác gì đặt ngang hàng đồng chí với thằng. Chẳng hiểu học vấn của ông ấy đến đâu mà sử dụng đại từ nhân xưng ngôi thứ ba một cách bừa bãi như thế.
- Chị nghe đâu bằng cấp cũng đầy người đấy. Tiến sĩ kinh tế, Cử nhân luật, Cử nhân Anh văn, Lý luận chính trị cao cấp. Mà này! Nhìn kìa! Cổ tử cung mở thế là sắp được mười phân rồi đấy. Cẩn thận!
Tình hình sản phụ sắp bước vào giai đoạn khẩn trương nhưng cô y tá vẫn cố nói nốt:
- Chưa hết đâu chị ơi! Ông ấy còn nói: "Cả nước chỉ lao vào chuyện Tiên Lãng, đến ngày hôm qua chúng ta thấy là có 1300, 1400 bài báo và hơn năm triệu lượt người vào cái mạng Gu Gờ chấm Tiên Lãng...".
- Cái gì? Mạng gì?
Cô y tá ôm bụng cười ngặt nghẽo:
- Mạng Gu Gờ chấm Tiên Lãng!
Đúng lúc ấy người ta nghe thấy tiếng cười phì của sản phụ, tiếng khóc oa oa chào đời của đứa trẻ sơ sinh vừa mới lọt ra trên tay bà Viện phó và người mẹ trẻ không nén được nỗi vui mừng:
- Ối, chị ơi! Em đẻ được rồi, chị ơi!


4 nhận xét:

TranKienQuoc nói...

Bác Úc kể làm đau hết cả cơ quan đoàn thể. Đau mà hay!

Nặc danh nói...

Thế sản phụ sau đó có gửi thư cám ơn ông BT Thành ko?

Nặc danh nói...

Nên đưa vào giáo trình trường Y một nội dung về phương pháp hiệu quả mới giúp sản phụ đẻ dễ hơn.

Nặc danh nói...

Tác giả chỉ bịa. Làm gì có chuyện nghe chuyện Tiên Lãng, phì cười mà bật được con ra? Hay đấy là thủ thuật của bà Phó viện trưởng thiên tài?!
Phạm TRọng