SINH RA TRONG KHÓI LỬA
Đầu năm học thứ 2 (1966-1967), thầy Hồng Tuyến - cây solist của Đoàn văn công TCCT được điều về trường ta ở An Mỹ, Đại Từ. (Thế mới biết, các cụ rất quan tâm đến việc đào tạo toàn diện cho học sinh Trường Trỗi).
Thầy từng kể cho tôi: Lần đó, Chính ủy Bùi Khắc Quỳnh cho gọi thầy lên, giao nhiệm vụ: phải sáng tác 1 bài về nhà trường với nhịp điệu hành khúc nhưng thể hiện sự tươi trẻ cho lứa tuổi học sinh 14-15 khoác áo lính.
Về nhà, chỉ có mỗi cây đàn ghi-ta, thầy bập bùng thử từng nốt. Đêm muộn, các thầy khác đã tắt đèn đi ngủ, thầy vẫn không dừng được cảm xúc đang thăng hoa. Chỉ dám bấm nốt và gảy khe khẽ, hát thầm giai điệu của bài hát.
Sáng sau, khi đã hòm hòm, thầy mang bản thảo lên gặp Chính ủy và dùng đàn đệm, hát cho ông nghe.
Thầy từng kể cho tôi: Lần đó, Chính ủy Bùi Khắc Quỳnh cho gọi thầy lên, giao nhiệm vụ: phải sáng tác 1 bài về nhà trường với nhịp điệu hành khúc nhưng thể hiện sự tươi trẻ cho lứa tuổi học sinh 14-15 khoác áo lính.
Về nhà, chỉ có mỗi cây đàn ghi-ta, thầy bập bùng thử từng nốt. Đêm muộn, các thầy khác đã tắt đèn đi ngủ, thầy vẫn không dừng được cảm xúc đang thăng hoa. Chỉ dám bấm nốt và gảy khe khẽ, hát thầm giai điệu của bài hát.
Sáng sau, khi đã hòm hòm, thầy mang bản thảo lên gặp Chính ủy và dùng đàn đệm, hát cho ông nghe.
"Sinh ra trong khói lửa, trường ta đã lớn lên, trường đẹp chói ngời tên Anh Nguyễn Văn Trỗi. Tim ta đang thắm đỏ máu Anh và đời Anh, trí sắt thép bừng lên trên bao tuổi xanh.
Vinh quang thay Trường Nguyễn Văn Trỗi, ngời chói tương lai muôn vì sao sáng, dưới quân kỳ tươi màu chiến thắng, từng bước ta đi lớn mạnh không ngừng. Lực lượng ta như sóng trào dâng, cuộc đời ta hiến dâng cho Tổ quốc. Tiến lên đoàn thiếu sinh chiến đấu đến cùng!
Khó khăn ta quyết vượt. Lời Anh ghi nhớ từng giây, thù giặc Mỹ hờn căm nâng bước ta đi. Gian lao dù máu đổ, có bao giờ chịu lui, quyết tiến bước đàn em nêu trang sử mới.
Vinh quang thay Trường Nguyễn Văn Trỗi, ngời chói tương lai muôn vì sao sáng, dưới quân kỳ tươi màu chiến thắng, từng bước ta đi lớn mạnh không ngừng. Lực lượng ta như sóng trào dâng, cuộc dời ta hiến dâng cho Tổ quốc. Tiến lên đoàn thiếu sinh ta quyết chiến thắng!".
... Hàng chục năm sau, lần nào họp mặt, anh em ta cũng ca vang bài này. Tự hào là đàn em của Anh Trỗi!
Lâu ngày không gặp nhau, có thằng vỗ ngực tự xưng là lính Trỗi thì bị hất hàm hỏi ngay: "Biết hát Sinh ra trong khói lửa không?". Nếu biết và hát đúng giai điệu thì mới được công nhận là Trỗi con!
... Và 35 năm sau, 2001, khi anh em phía Nam cùng thầy Phạm Đình Trọng liều lĩnh sưu tập tư liệu, biên soạn cuốn sách đầu tiên của nhà trường, ai cũng lo lắng đặt tên gì cho cuốn sách? Anh em bàn luận, rồi hình như "nhà văn" Trần Chí Thọ chợt vỗ trán đánh đét: "Tại sao không phải là "Sinh ra trong khói lửa" nhỉ?".
Và thế là cho đến kỉ niệm 50 năm thành lập trường (15/10/1965 - 15/10/2015) chúng ta đã có đến 4 tập "Sinh ra trong khói lửa".
Xin ghi lại kỉ niệm như 1 nén tâm nhang từ nơi xa thắp tiễn thầy Hồng Tuyến - tác giả của Trường ca Trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi, cũng vừa tròn nửa thế kỷ - về nơi an nghỉ cuối cùng!
1 nhận xét:
Đăng nhận xét