1. Thắng cố
Tối qua ăn cơm nhà chú Hùng “bướm”. Hùng là dân Thể thao Từ Sơn cùng lứa Tuấn “khàn”, Phan Anh Tú, sau đó tu nghiệp ở Học viện TDTT Leipzig, từng giao du với ông anh Quang “xèng”.
Món chính là đặc sản trâu. Vào bàn có đĩa trâu hấp, Hùng Kể: “Gần sân bay có quán thịt trâu. Ngon, nên hôm nay mời các bác thử. Trâu chấm tương. Mà ở đây có cả món thắng cố”. “Vậy gọi được không vì anh chưa ăn bao giờ?”. “OK”, chú bốc máy gọi 1 bát cho 6 người ăn. Lát sau nhà hàng mang lại.
Đổ thắng cố đựng trong túi ra bát. Nóng hổi, hơi bốc nghi ngút. Hình dung ngay ra cảnh chợ vùng cao Hà Giang (được xem trên TV). Chảo thắng cố to tướng, sôi sùng sục trên bếp củi. Những bọt khí lục bục nở ra. Bà chủ múc nhanh tay những muôi thắng cổ đổ ra bát tộ. Thắng cố có màu nâu nâu. Thực khách (những tay mặc áo chàm, đầu quấn khăn) xì xà xì xụp húp để giã rượu. Món này thường ăn sau những tuần rượu nhậu với thịt trâu nướng…
Lấy thìa múc từng miếng thấy có lòng non, lòng già. Món này khác cháo lòng của người Kinh vì không có gạo. Lần đầu ăn thắng cố. Ngon!
2. Nhớ món đặc sản chợ Ba Lan – Flacki
Ngày ở Ba Lan, sáng sáng kéo bịch quần áo ra chợ bán. Lúc đầu chưa đi xa, tôi hay mang ra chợ Banacha, cách trung tâm chục bến tầu điện. Nhà Dũng Zenek (Trỗi k6) gần đấy, rủ hắn cùng bán.
Hắn học đại học ở đây, “tiếng dài” nhưng chả hiểu sao chiếu quần áo của hắn bán không “tít” bằng của tôi (dù mình học tiếng Ba Lan qua tiếng Nga, “ngọng níu ngọng nô”). Khách hàng, nhất là mấy bà già, cứ lại chỗ tôi ướm thử, hết áo nhũ hổ, nhũ bướm đến áo gió, áo len… và mua liền tay.
Nghỉ trưa,đói bụng khi thì ăn bánh mì tròn kẹp xúc xích nướng, khi humberger hay cơm rang kiểu Tây (gạo nấu như còn sống, trộn với bơ dầu, có thêm mấy lá xà lách...).
Một lần Dũng hỏi: “Ông ăn soupe flacki bao giờ chưa?”. “Chưa!’. “Thử đi, ngon lắm, đặc sản Ba Lan đấy”. “Ừ, thì thử. Nhưng nấu bằng những gì?”. “Ăn khắc biết!”.
Dũng ra gọi. Lão chủ quán, đầu đội mũ đầu bếp, tay múc cháo ra 2 cốc (loại cốc gốm to, có tay cầm). Đâu như mấy dua (zloty)/cốc. Nóng hôi hổi, hơi bốc nghi ngút. Trời lại đang đông, nên khi cầm bát cháo thấy ấm người. Cứ thế húp.
Flacki có hương vị thơm thơm như cháo lòng. Soupe nấu bằng xách bò sau khi ninh nhừ với gạo. Ăn ngon miệng. Vậy không chỉ ở VN có chào lòng lợn với dồi, lòng non, tim gan mà ở Ba Lan có món cháo lòng nhưng nấu từ dạ dày bò.
3 nhận xét:
Đọc tiểu phẩm của KQ xong thấy vừa đói vừa muốn viết. viết về sự so sánh giữa những nước có trình độ khác nhau nhưng có dạ dầy thì như nhau. Còn nhớ ngày trước có mấy đại đội cao xạ pháo của cái anh tàu sang giúp ta chống mỹ. Máy bay lao đến thì cúi mặt, nó bay đi rồi thì nhằm thẳng vào... đuôi máy bay mà bắn. Chả rơi được một anh nào.
nhưng chuyện tôi nói chính là sự ăn. Sáng sớm, khi đám nuôi quân của đơn vị lính tàu thịt lợn, thể nào sau đó một nhóm dân ta mò đến gần đơn vị, họ là lính trinh sát sao ? ko có đâu, họ tích cực đào bới, moi lên một, hai đống lòng lợn vừa được chôn sống, mang về làm các món ăn, trong đó có món "Thắng cố" của ông KQ. Vậy ra một nước đông dân, nghèo khổ như anh tàu mà lại tiêu chuẩn vệ sinh ăn uống thì nhất Châu Âu, trong khi Ba Lan lại cũng như VN ta, thật là chuyện hài vui nhộn mà bổ ích. Hay thật.
Khoảng tháng 11 năm 1998 tôi, Quí nhẽo và Hòa "phỉ" ( K8 ) có việc sang Vác-sa-va. Từ Leipzig đi Vác-sa-va khoảng hơn 1000 km, ba thằng xuất phát lúc 17.00 giờ chiều, do chú Hòa làm "xế". Phi suốt đêm, dọc đường đói mà đành bấm bụng ráng chịu vì quán xá ban đêm đóng của hêt (đi đường hàng tỉnh , chứ không phải xa lộ). Mờ sáng hôm sau vượt qua biên giới vào đất Ba-Lan. Vừa đói, vừa mệt, đang lim dim xoa bụng thì chợt nghe tiếng Hòa reo lên sung sướng : Hình như đằng trước có quán ăn thì phải. Tôi và Qn. bật dậy,căng mắt ra nhìn. Quả là có một cái quán ăn bên phía tay phải thật.Yên tâm đi,ấm bụng rồi. Vào quán,xem bảng thực đơn, Qn. reo lên như vớ được vàng : Có súp thịt ăn với bánh mì chúng mày ạ. ( Có đứa nào biết tiếng Ba-Lan đâu, Qn. nhìn thấy chữ "Sup" thì đoán mò ra vậy thôi). Đang vừa đói, vừa rét mà có món súp thịt nóng sốt thì còn gì bằng.Gọi ngay chủ quán, một thằng Ba-Lan to lớn như trâu mộng, Qn. hoa chân múa tay thay lời nói, chỉ chỉ chỏ chỏ vào cái dòng có chữ "Sup" đó. Thằng chủ quán cười và gật gật đầu như thể nói rằng : Chúng mày sành ăn quá.
Mặc dù mới sáng tinh mơ, trong quán chẳng có ma nào nhưng cũng phải gần tiếng sau tay chủ quán mới lễ mễ bê đồ ăn ra.(có lẽ nó biết chúng tôi đang đói mềm người nên cố tình cho đói thêm chút nữa,thằng này đểu). Nhìn bát súp và mấy cái bánh mì, bụng bảo dạ : Ngon quá, bánh mì xơi với súp thịt nóng hôi hổi thế này thì còn gì bằng. Không kịp nhìn mấy thằng bạn, tôi múc vội một thìa súp cho vào miệng. Chưa kịp chép chép lưỡi để thưởng thức món súp thịt Ba-Lan, tôi vội nhè ra ngay và nhìn sang Qn. với Hòa. Chúng nó cũng đang nhăn mặt, "y trang" như tôi. " Súp thịt đ. gì mà thối khăm khẳm thế này, ăn thế đếch nào được? " chú Hòa kêu lên. Tôi lấy thìa ngoáy một vòng đáy bát, và lôi lên một đống bạc nhạc gồm lòng non, dạ dày và cả những cái mả mẹ gì đấy không biết nữa. Bỏ mẹ rồi, không biết tiếng, chỉ chỏ vớ vẩn nên vớ phải món "Đặc sản Ba-Lan" chứ đếch phải đặc sản VN.
Không hiểu món "tạp phí lù" đó là món gì, KQ đã bao giờ thử chưa?
Qx.
Nếu là súp xách bò thi nhìn biết nay vì dạ dày bò có những "tay" (lông) tua tủa để co bóp thức ăn. Ở VN ta có món nộm xách bò.
Đăng nhận xét