Khi không tôi mắc chứng ( Nấc cụt ) ngày đầu thì bị sơ sơ , qua ngày thứ 2 bị dày hơn , được trị nhiều cách theo kiểu nhân gian nhưng vẫn không bớt , qua ngày thứ 3 thì liên tục , không ăn được , không nằm được , rất khó chịu và rất mệt , tôi đi khám bác sỉ , BS , không nói tại sao , chỉ cho toa mua thuốc , uống không hết mà nặng thêm lên .Thằng cu Tâm con người bạn bên xóm chạy qua đánh bi với cu út nhà tôi , thấy tôi ngồi trên ghế xếp ôm đầu nấc liên tục , cu Tâm nói :- A ! Bác bị bệnh nấc cụt rồi , bác uống chi chưa , nếu chưa con về lấy qua cho bác uống hết liền tức khắc .Tôi nói ;- Bác uông thuốc tây nhưng không bớt .Cu Tâm đâm đầu chạy về nhà , một lát chạy qua lại , đưa cho tôi một cục GỪNG tuơi bằng ngón tay cái , và một ít MẬT ONG đựng trong tách uống trà ( tách nầy lớn hơn ngón chân cái ) , bảo tôi nhai cục GỪNG , trước khi nuốt thì uống tí mật ong cùng lúc , tôi nhai, Tâm đứng nhìn , nuốt gừng và mật ong vào không biết đã tới bao tử chưa nhưng nó dụi lại ngay và hết liền sau khi tôi uống chút nước trà tráng chén mật ong .Thằng Tâm vỗ tay reo ,
- Con nói rồi hết ngay liền mà .Tôi hỏi tại sao con biết cách nầy ;- Ông nội con thường hay bị như bác , nhà con lúc nào cũng có sẵn hai thứ nầy cho ông con uống .Như vậy là một cục GỪNG sống nhai nuốt với một muổng canh MẬT ONG . Hiện tại thỉnh thoảng tôi cũng bị lại , nên trong nhà lúc nào cũng trữ hai thứ thần dược trên .Thân mến .Ngôn Nguyễn
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- Nguồn Gốc Chữ Nôm của Đỗ Thành (ST: Quốc Việt)
- Làng Cổ Nhuế qua bài viết của Phạm Thế Việt (ST: KC)
- Thơ gửi từ Úc: THƯỜNG DÂN (Ngô Hà, dân Guilin 1950)
- Bài thơ Xứ Quảng (Phan Hoài Thuận)
- Hồ Xuân Hương và bài thơ Vịnh cái quạt (Huỳnh Văn Úc)
- Thiên An Môn (Huy Đức)
- Bia “MET" Berlin (Trần Đình - Berlin)
- Bức tranh sơn dầu "Bắc Kinh 2008", họa sĩ Lưu Dật có ý gì?
- Thông bíu !!!
Thứ Ba, 23 tháng 10, 2012
Chữa nấc cụt (ST)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2 nhận xét:
một cách chữa dân gian đơn giản và quá hay.cảm ơn tác giả đã sưu tầm
Hồi tôi là SV năm 1.Có lần đứng xếp hàng mua cơm phần tại một nhà ăn kiểu mậu dịch có rất đông người.Tôi bị nấc cụt liên hồi.Một chằng trai trẻ đứng trươc tôi vài người quay lại chỉ thẳng vào mặt tôi phá thật to:"Đúng chị rồi!Đúng chị hôm qua ăn trộm trứng gà nhà tôi!"Tôi bị bắt ngờ,xấu hổ,cãi quyết liệt:"Ê!cái anh kia!Anh có biết tôi là ai,ở đâu không mà dám vu oan,giá họa?"Chàng trai gân cổ:"Tôi không cần biết chị là ai,ở đâu.Tôi chỉ cần biết đêm qua chị lấy trộm trứng gà nhà tôi."Mọi người bỏ cả hàng ngũ vây kín lấy chúng tôi để xem mặt cái con ăn cắp trứng.Tôi vô cùng xấu hổ,đau đớn.Một lúc xem ra tôi đã hết nức cụt,chàng trai hỏi tỉnh queo:"Chị hết nức cụt chưa?Tôi vỡ òa trong niềm vui và mọi người cũng thẩn thờ khi nhận ra chàng trai kia đã dùng mẹo trị bệnh cho tôi.Mãi cho đến bây giờ tôi vẫn chưa hết ân hận là chỉ biết cảm ơn anh ta chứ không hỏi tên và địa chỉ!.
Đăng nhận xét