Cập nhật lúc
04-11-2012 23:05:28 (GMT+1)
|
Ngoài những
cuộc tình vụng trộm, Sorge còn nhiều “thú chơi” khác như trải nghiệm tốc độ
trên xe máy hay những cuộc nhậu thâu đêm suốt sáng. Điều đó khiến những thông
tin mật của ông bị nghi ngờ không chính xác. Thậm chí Stalin còn gọi ông là “kẻ
tráo trở”.
Chuyên gia
Châu Á và... phụ nữ
Richard
Sorge nhanh chóng xây dựng cho mình một hình ảnh là người rất am hiểu tình
hình, có nhiều nguồn tin đáng tin cậy. Ông trở thành người thân cận của giới
quan chức và quân nhân Đức, đặc biệt là của Tùy viên quân sự và sau này là Đại
sứ Đức tại Tokyo, Eugen Ott.
Chính Eugen
Ott đã dựng Sorge thành Tùy viên báo chí. Ngay cả phu nhân của ngài đại sứ cũng
không cưỡng lại được vẻ lịch thiệp, ánh mắt hoang dã trên khuôn mặt xương xương
lãng tử. Hai người sớm bắt đầu một mối tình vụng trộm, bất chấp mối nguy hiểm
đến tính mạng và ảnh hưởng tới nhiệm vụ. Nhiều quý cô quý bà khác cũng sẵn sàng
nương tựa bờ vai rộng của người đàn ông đào hoa này.
Richard còn
nhiều thú đam mê trần thế khác như trải nghiệm tốc độ trên xe máy hay những
cuộc nhậu thâu đêm suốt sáng. Đây có lẽ chính là điều làm cho các tin tức của
ông bị đánh giá thấp, làm ảnh hưởng trực tiếp đến cục diện cuộc chiến, ít nhất
là vào thời kỳ đầu của cuộc chiến. Nhưng đối với “phía bên kia”, Sorge vẫn được
tin dùng, ngài Đại sứ vẫn không sa thải ông, ngay cả khi vụ “trộm tình” vỡ lở.
Bia mộ với dòng chữ Nga "Anh Hùng Xô Viết" và chữ Nhật "Vợ Ishii Hanako" |
Với chức
danh ngoại giao, Sorge có thể dễ dàng có trong tay các tài liệu mật. Ông biết
được “Chiến dịch Barbarossa” với ngày giờ chính xác. Một trong những bạn nhậu
là thiếu tá, Phó tùy viên Erwin Scholl đã tiết lộ trong một cuộc nhậu. Ngày
1/6/1941 qua điện đài, Sorge cảnh báo cho Hồng quân biết ngày 15/6 Hitler sẽ
phát động chiến tranh xâm lược Liên Xô. Tiếp sau là một bản tin chính xác khác:
“Cuộc tấn công sẽ vào sáng sớm ngày 22/6 trên toàn mặt trận”.
Nhưng tin
tức của ông có vẻ không được để ý tới. Giới chức tình báo Matxcơva nghi ngờ
tính chính xác của các bức điện tín. Một bức điện còn bị chính Stalin chú thêm
dòng chữ: “Tin giả của một kẻ tráo trở, đang sống sung túc với vài ba xưởng máy
và nhà thổ”.
Richard
Sorge rất buồn bực: “Sao cái lũ dở này lại có thể bỏ qua tin tức của chúng ta”,
điện tín viên Max Clausen kể lại. Mà không chỉ có mình nhóm điệp viên từ Tokyo
mà cả tin tức tình báo gửi từ Thụy Sỹ, từ Đại sứ quán Anh ở Matxcơva đều cảnh
báo nguy cơ tấn công của quân Đức. Tất cả đều bị đánh giá là thiếu cơ sở.
Stalin đã
quá tin vào Hitler, một niềm tin tai hại! Đúng rạng sáng ngày 22/6/1941, hơn 30
vạn quân Đức đã bước qua tuyến biên giới giữa Đức và Liên Xô. Chiến dịch
Barbarossa bắt đầu.
“Sorge là
thần thánh”
Khi tin tức
về cuộc chiến đến tai Sorge, ông thất vọng tuyệt độ, uống rượu say tí bỉ đến
mức mất kiểm soát. Bạn gái của ông lúc đó, bà Eta Harich-Schneider sau này kể
lại, ngay trong trung tâm điện thoại của khách sạn Imperial ở Tokyo, Sorge đã
la lớn trước sự bất ngờ của Đại sứ Ott và nhiều kiều dân Đức khác: “Cuộc chiến
này thua chắc rôôôồiiii!!!”
Ngay cả
những tuần sau đó ông chửi Hitler công khai, ca ngợi nước Nga rồi còn tấn công
cả một viên cảnh sát. Hành động của ông hoàn toàn mất cẩn trọng như thể là ông
đang muốn khiêu khích. Ông cay đắng khi bị đồng chí mình coi thường. Cùng với
nỗi niềm ấy, ông còn tỏ ra ngông cuồng. Ông gọi điện cho cô bồ người Nhật
Hanako Ishii, ngạo mạn nói: “Em có biết không, Sorge là thánh nhân”. Hơn thế
nữa, ông lảm nhảm với cô bồ người Đức rằng: “Em biết không, nếu một ngày nào
Hitler bị ai đó giết thì người đó chính là anh, Richard Sorge”.
Tuy nhiên,
qua cơn sốc, ông lại tiếp tục lao vào tìm kiếm thông tin. Tháng 9 năm đó ông có
một tin quan trọng: Nhật Bản sẽ không đưa quân vào Sibiri mà sẽ tấn công Đông
Dương. Tin đó nhanh chóng được gửi về Matxcơva. Lần này không ai dám coi thường
tin tức của Sorge nữa. Nó còn được kiểm chứng bằng các nguồn tin khác. Ngay lập
tức, 34 sư đoàn quân đang đồn trú ở miền Viễn Đông được điều thẳng sang mặt
trận phía Tây.
Bị Stalin
chối bỏ
Với việc
tăng cường binh lực, Hồng quân Liên Xô đã chặn đứng đà tiến quân của phát-xít
Đức. Cùng với đó, chiến thuật đánh nhanh thắng nhanh bị phá sản đã khiến danh
tiếng bất khả chiến bại của Wehrmacht đi tong, tinh thần binh lính Đức đi xuống
nhanh chóng.
Những điều
đó là tin vui đối với Sorge, cuối cùng thì tin tức của ông đã giúp được Hồng
quân. Nhưng chính nó lại chẳng giúp gì được ông: sau đó không lâu, ngày
18/10/1941 ông bị rơi vào tay của đặc vụ Nhật Bản.
Nhiều lần
Nhật Bản tìm cách trao đổi tù binh với Liên Xô, nhưng từ Matxcơva họ chỉ nhận
được trả lời: “Chúng tôi không biết ai với cái tên Richard Sorge cả”. Ba năm
sau, đúng ngày 7/11/1944, Richard Sorge bước lên đoạn đầu đài. Xác của ông được
chôn trong nghĩa trang của thường dân, khu dành cho tù nhân.
Tình nhân cũ
của ông, cô đào quán bar “Rheingold” đã cất công tìm và cải táng ông tại nghĩa
trang khu Tama, ngoại ô Tokyo. Từ chiếc răng vàng của ông, cô làm thành một
chiếc nhẫn và đã đeo nó suốt phần đời còn lại.
Năm 1964,
chính phủ Liên Xô cho khắc dòng chữ Nga: “Anh hùng Liên Xô” trên tảng đá hoa
cương đặt trên mộ ông. Báo chí Liên Xô ca ngợi ông là “bậc thầy tình báo” hay
“nhà tình báo vĩ đại”, nhưng không phải ngay từ khi hòa bình lập lại mà phải 20
năm sau khi ông mất.
Nguồn: Spiegel/
Khampha
1 nhận xét:
"Sinh nghề, tử nghiệp" là thế!
Đăng nhận xét