Sáng dậy thấy trời se se lạnh. Khoác thêm cái áo thể thao dài tay rồi đạp xe ra đường. Bầu trời âm u, không có nắng. Ngoài kia không khí lạnh phía bắc tràn về, lại đợt lạnh dài ngày đây. Đã 6g hơn, đi ngang cổng trường Nguyễn Thượng Hiền đã thấy bố mẹ tấp nập đưa con đến lớp.
Ngoài xa lộ Phạm Văn Đồng xe chạy ào ào. Sôi động không khí của 1 ngày mới... Còng lưng đạp xe lên dốc cầu Bình Triệu 2, thở phì phò. Đi bên đường dành cho ô tô. Nhìn sang bên kia đường dành cho xe 2 bánh thấy có cô cháu gái miệng đeo khẩu trang (như Ninja) cũng đang còng lưng đạp lên dốc. Vui vẻ trêu: "Cháu đạp khỏe hơn chú rồi".
Khi đổ dốc, cô cháu nhập cùng làn, quay sang hỏi thăm:
- Chú đạp xe thể dục à?
- Ừ, còn cháu?
- Dạ, cháu đi làm. - Vừa nói cháu vừa tháo khẩu trang ra.
- Ở tận đâu?
- Dạ, đường Thống Nhất, Gò Vấp. Cháu làm gần ngã tư Bình Triệu.
- Vậy là sáng nào cũng đạp xe thể dục, khỏe hơn các bạn đồng nghiệp rồi.
- Dạ.
Chia tay cháu, còn giơ tay vẫy vẫy. Ấy, sớm ra cũng đã có niềm vui nho nhỏ.
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- Nguồn Gốc Chữ Nôm của Đỗ Thành (ST: Quốc Việt)
- Làng Cổ Nhuế qua bài viết của Phạm Thế Việt (ST: KC)
- Thơ gửi từ Úc: THƯỜNG DÂN (Ngô Hà, dân Guilin 1950)
- Hồ Xuân Hương và bài thơ Vịnh cái quạt (Huỳnh Văn Úc)
- TẠI SAO GIỚI TUYẾN HAI MIỀN LẠI LÀ VĨ TUYẾN 17? (Việt Dũng)
- Bài thơ Xứ Quảng (Phan Hoài Thuận)
- CÂU CHUYỆN TẬP KẾT RA BẮC (1954 – 1956) - (Việt Dũng)
- Tiệc mừng Ts Bs Văn Công Phước nhận nhiệm vụ mới
- Bức tranh sơn dầu "Bắc Kinh 2008", họa sĩ Lưu Dật có ý gì?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
16 nhận xét:
Ở Hà Nội, cháu cũng mong đi đường gặp chú KQ để được giơ tay vẫy vẫy. Tiếc là chẳng có!
Có chứ, chưa gặp thôi.
Vấn đề là ngày mai chú KQ có đi tập thể dục theo con đường đó không,vào giờ đó và mong được gặp cháu đó để có thêm những niềm vui nho nhỏ?
Ai hỏi gì mà hỏi kỹ thế chú KQ nhỉ !
Đã thế mai cũng đạp xe đi để có đc niềm vui nho nhỏ
Luôn đạp đường đó vào buổi sáng nhưng để gặp nhau thì hơi bị khó. Phải hẹn à? Haaaaaaa!
Chú KQ hiểu nhanh thế !
Nói lại, chú Tạ Chiến k3 nói "cũng hay đạp xe đường của ông". Vậy mà cả tháng nay chả gặp bao giờ.
Các cụ nói "Đi đỗi đàng học sàng khôn" Bác KQ đi thể dục được sức khỏe lại thêm niềm vui bất ngờ thì quá lãi rồi đó. Đi bộ tôi cũng nhìn ngó mà chẳng thấy ai để gửi nụ cười được như bác.
Hihihi. thảo nào trời âm u hay rét mướt chú KQ đều ra đường. Không ít người ghen tị rồi đây!
Đúng là theo như bác NH nói:
Ra được học được nhiều điều
Lại thêm hạnh phúc được cười với nhân
Mấy ngày nay học bác KQ đi dạo, kể cả lất phất mưa xuân, nhưng chẳng thấy ai nhìn sang phia mình mới buồn chứ! Bỗng thấy em gái HN đầu trần dạo gót một mình phía trước, chỉ ước có chiếc ô để cho mượn nhưng không có, đành lòng phác thảo bài thơ Mưa xuân trong tưởng tượng sẽ gửi bác sau nhé!
Ra đường... chứ!
Người "Hỏi kỹ" có quen với con đó Viên Thạch ạ.Mình từng cùng ăn bánh tôm Hồ Tây và ăn cơm trưa tại một nhà hàng với các Trỗi.Nhớ con quá!
Cô Thơ ơi, con nhất định có lần về Cà Mau thăm cô. Con sẽ cùng ăn cơm ở nhà cô, cô nhé!
OK! Cô chờ con và tất cả các con ngoài nớ.Nhớ rủ Hương và Thủy cùng đi.Bắt chú Quang Việt dẫn đường.Ghé Sài gòn đón chú Kiến Quốc.Sẽ tưng bừng lắm đây.Đừng để cô đợi lâu đó.
Đăng nhận xét