Thứ Ba, 26 tháng 4, 2011

Chuyện lính: Chuyện tiếu lâm có thật (Quang Việt)

          Tôi chơi với Nguyễn Tấn Định k9 từ mấy chục năm nay. Thỉnh thoảng mới gặp nhau nhưng cứ gặp nhau lúc nào là vui như Tết. Bao nhiêu chuyện cũ được lôi ra nhắc lại để cười. Lần nào cũng thấy buồn chười, chưa bao giờ thấy chán. Có một chuyện thế này:
          Dịp Tết năm 1977 (hay 78?), tôi và Tấn Định cùng trực Tết. Hôm ấy, chúng tôi cùng ăn trưa ở nhà ăn tập thể. Thuở đó, chỉ mấy ngày Tết là thức ăn còn kha khá hơn ngày thường một tí. Một trong những cái “hơn ngày thường ấy” là nồi canh. Ngày thường thì lấy đâu ra xương mà hầm? Có tí mì chính đã là may lắm rồi. Ngày Tết, nồi canh có chất hơn. Nếu đi ăn sớm, có khi còn có thể vớt được một vài cục xương để gặm lấy tí thịt còn dính (thông thường xương được lọc rất kỹ nên có dính cũng ít thôi). 
Tôi và Tấn Định ngồi ở hai bàn khác nhau. Khi tôi đi về phía nồi canh định chan canh thì thấy ở đó đang có một hiện tượng lạ: Tấn Định đang cúi nhìn vào nồi canh, hết nhe răng ra lại ngậm vào mấy lần. Tôi lấy làm lạ, trố mắt ra nhìn thì thấy Tấn Định lẩm bẩm: "Hóa ra không phải”. Nghe vậy, tôi lại càng chẳng hiểu gì. Nói xong câu đó, Tấn Định chan canh và về chỗ. 
Tôi tò mò nhìn vào nồi canh, vừa chan canh vừa cố giải mã hiện tượng vừa rồi và đã giải được. Tôi liền tới chỗ Tấn Định để hỏi xem chuyện có đúng như vậy không. Tấn Định chỉ đỏ mặt cười và buông một từ: "Bịa”.
          Chuyện là thế này: Nồi canh đã gần đến đáy, dưới đáy nồi là cái xương quai hàm con lợn vẫn còn cả răng. Tấn Định nhìn vào, tưởng bóng mình soi xuống đó liền nhe răng ra, ngậm vào mấy lần để kiểm tra và đi đến kết luận như trên tôi đã kể. Sau đó, do thấy cục xương cũng chẳng còn gì bám nên cũng không vớt mang về mâm nữa. Ai không tin, cứ trực tiếp hỏi Tấn Định mà xem.
          Mới đấy mà đã gần 40 năm. Thời gian trôi thật nhanh.
----
Com... ment mới nhất, hay nhất của chính nhân vật trong bài:
Việt này, mày quên là hôm đó tao có tâm sự riêng với mày là "May quá, họ ninh hàm lợn, chứ mà nhà bếp ninh hàm dê thì tao tưởng bóng tao trong đó thật!".

7 nhận xét:

Nặc danh nói...

Bố Tấn Định này cũng "khóm" ra phết, hay chơi với anh em Trỗi và HV. Đ/c này đ.v dưng mà tốt!!!

Tấn Định K9 nói...

Tờ Đờ K9 Hờ Vờ đơi!
Tờ Đờ xin có hai ý kiến:
-Thứ nhất là các bố làm báo liếp mà khâu quảng cáo hơi bị kém. Chứng cứ là mãi hôm nay nhờ Quốc Phệ thì TĐ mới biết. Tiếc hùi hụi!

-Thứ hai, công nhận tên QV nhớ dai và nhớ chi tiết. Cơ dưng mà có câu tâm sự này thì QV lại quên. Các bác chờ tí cho em thẩm vấn lại thằng này tí nha.
(Việt này, mày quên là hôm đó tao có tâm sự riêng với mày là "May quá, họ ninh hàm lợn, chứ mà nhà bếp ninh hàm dê thì tao tưởng bóng tao trong đó thật!")

Cái này thì các bác chờ nghe tên QV, nó là nhân chứng duy nhất hôm đó!

Hehe

QV nói...

Hì hì! Cuối cùng thì TĐ cũng công nhận. V ko quên chi tiết đó, nhưng ko dám tiết lộ thuộc tính của bạn đấy thôi. Hôm nào hội ngộ nhé!

TranKienQuoc nói...

Có thông báo bố TĐ nhưng bố cứ tuởng trang cũ, 'bantroik5'. Nay mới biết chỉ là 'bantroi5' (NO 'k'). Nên vào cứ tuồn tuột!

Tấn Định K9 nói...

Hôm rồi gặp cô bạn trước làm ở Thư viện nay chuyển cả nhà vào Tây Nguyên, lúc chia tay (chỉ chia tay thôi nha, cấm suy diễn lung tung!) cô ấy ghi địa chỉ. Thấy ghi Pleyku, rút kinh nghiệm vụ K5 mình mới hỏi lại cho chắc ăn:
- Nè. có 'ka' hay 'No ka'?
Cô í lườm một phát thật dài rồi cười:
- 'No ka' thì phải viết 'Cờ', đằng nào thì cúng vẫn là "nó", nỡm ạ! :))

TranKienQuoc nói...

Bác TĐ link sang blog của TĐ đi!!!

Nặc danh nói...

Cô ta có biết tiếng Anh không? Có khi cô ấy cho TĐ địa chỉ để "Play" ngay tại HN đấy! Xem lại ĐC đi.