Chuông điện thoại reo, nhận ngay ra số máy ông anh:
- Anh giai đấy à?
- Ừ, mày đang ở đâu? - nghe thấy cả điệu cười thuở xưa của ông anh.
- Dạ, SG.
- Mày có số máy thằng Hòa Chánh không?
- Có. Có việc gì, hả anh?
- Không, đi cắt tóc gặp nó. Nó bảo lâu ngày không gặp tao và mời đi ăn trưa. Cắt xong, ra chả thấy nó đâu. Chắc phải chờ lâu nên nó đi. Cho tao số nó.
- Có. Em nhắn anh ngay.
...
- Hòa à? Anh giai kiếm em đấy.
- Vâng, em chờ ông ấy lâu quá, nên đi. - Hòa trả lời - Anh nhắn cho em số máy anh giai.
Nhắn xong, nhận ngay trả lời: Cảm ơn anh!
...
Vậy là kết nối được ông anh với ông em. Bạn bè thân chắc biết ngay ông anh là ai. Còn tôi thì sướng là chả gần nhau mà vẫn giúp được bạn bè. Đúng như Quý 'nhẽo' nói, thế giới này phẳng thật!
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- Theo chân 1 du khách Mỹ thăm đường mòn HCM (ST: Đạt)
- Mot ngay o Chicago
- Nguyễn Tạo - người cộng sản kiên trung
- Lá thư cuối cùng của LS Vũ Kiên Cường
- Gặp mặt các bạn yêu thơ của Báo liếp
- Cà phê Anh Đỗ - cảm nhận của tôi
- Những bức ảnh hiếm có (ST: Đạt)
- Hồ Xuân Hương và bài thơ Vịnh cái quạt (Huỳnh Văn Úc)
- Thơ gửi từ Úc: THƯỜNG DÂN (Ngô Hà, dân Guilin 1950)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
Có phải bác cả họ Đoàn?
Đăng nhận xét