Tomaso Albinoni (1671-1751), nhà soạn nhạc người Ý thời kỳ Baroque (1600 – 1750). Chữ Baroque bắt nguồn từ chữ barroco của người Bồ Đào Nha có nghĩa là viên ngọc bị biến dạng. Nhạc thời kỳ Baroque là nhạc cổ điển Tây phương tiếp nối thời kỳ Phục Hưng. Chữ baroque mang ý nghĩa tiêu cực miêu tả loại nhạc cầu kỳ làm dáng của thời đại này. Nhiều nhà soạn nhạc lừng danh của thời đại này trong đó có Bach, Handel, Vivaldi, . . .
Ông sinh ra ở Venice, con của một thương gia giàu có, học violon và học hát. Nhạc sĩ thời bấy giờ thường phục vụ cho các giáo đường hay tòa án, nhưng vì ông có nguồn tài chính độc lập nên ông có thể sáng tác mà không chịu sự ảnh hưởng của giáo hội và triều đình.
Tác phẩm của ông gồm có khoảng 50 bài opera. Ông nổi tiếng với những bản hòa tấu oboe và là người Ý đầu tiên dùng oboe để trình diễn độc tấu trong các bài concerto. Bài Adagio in G minor cho violon và organ rất được yêu thích và thu âm rất nhiều. Theo lời Giazotto, người viết tiểu sử của Albinoni, ông Giazotto là người tìm ra một phần nhỏ của bản nhạc này trong số tài liệu về Albinoni do thư viện Dresden gửi đến cho ông. Giazotto kết luận đây là một phần trong bộ thánh ca bao gồm ba bài sonata của Albinoni. Giazotto đã có công phát triển bài này trở nên bản nhạc chúng ta nghe ngày hôm nay.
Adagio in G Minor (Albinoni) for violin, strings and organ (Nhạc trưởng: H. Von Karajan)
đọc thêm:
Trò "dối gạt" và nỗi trớ trêu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét